Con trai muốn tôi bán nhà trả nợ hai tỷ đồng

Con trai muốn tôi bán nhà trả nợ hai tỷ đồng

Con về kêu tôi bán căn nhà duy nhất đang ở, giá khoảng bốn tỷ đồng để con trả nợ rồi mua chung cư ở.

Con trai tôi đầu tư thua lỗ hơn hai tỷ đồng. Đầu tư tiền ảo, chứng khoán hay gì thì tôi không rõ, con chỉ nói đầu tư từ đầu năm 2023 đến giờ. Con 30 tuổi, có vợ và một con. Hơn một tỷ là tiền thế chấp nhà của con vay ngân hàng, còn một tỷ con vay ở ngoài.

Con nói nhà con không bán được vì thị trường đang xuống, bán sẽ bị ép giá và nhà này phần lớn tiền nhà vợ cho nên họ không đồng ý bán. Con về kêu tôi bán căn nhà duy nhất đang ở, giá khoảng bốn tỷ đồng để con trả nợ rồi mua chung cư ở.

Minh họa: AI

Minh họa: AI

Vợ chồng tôi nghe tin mà như sét đánh ngang tai, ông nhà phải nhập viện đều trị vì bị sốc, tôi cứ thẫn thờ buồn rồi khóc. Con gái biết chuyện và nói để tự anh giải quyết. Con trai cứ hối thúc vì lãi đến tháng trả, xã hội đen tìm. Tôi bất lực run tay chân không làm được, giờ tôi như chiếc thuyền trôi sông, mất phương hướng, không biết làm gì. Mong các bạn cho tôi lời khuyên.

xem thêm

Em gái chồng coi bố mẹ như ôsin

Tôi thấy bà đút cho em ăn, còn em ngồi lướt điện thoại và chỉ việc há miệng ăn.

Tôi ngoài 30 tuổi, kết hôn hơn năm năm, làm quản lý tại công ty tư nhân ở Hà Nội, thu nhập ở mức khá. Chồng hơn tôi sáu tuổi, trước cũng làm quản lý ở một công ty chứng khoán, nhưng đã nghỉ việc gần hai năm nay do thị trường tài chính biến động và anh chưa tìm được công việc thích hợp. Chúng tôi sống chung với bố mẹ chồng về hưu và có một bé gái gần bốn tuổi. Gần đây, em gái chồng đang có bầu dọn về sống chung với gia đình tôi để ông bà tiện chăm sóc khi sinh nở. Trước đó vợ chồng tôi và vợ chồng em có một số xích mích và tôi không thể thoải mái khi sống chung với em dưới một mái nhà.

Chuyện là em gái chồng trước đây sống rất tự do, buông thả, được chiều chuộng nên ai cũng phải nghe theo em, nếu không nghe sẽ làm ầm lên rồi dọa làm điều dại dột. Em yêu đương với rất nhiều người, thường xuyên dẫn nhiều bạn trai về nhà và sau đó cưới chồng là bạn học cấp hai. Từ sau khi lấy chồng, em vẫn tỏ thói tiểu thư, cứ không vừa lòng chồng là xách vali bỏ về ngoại, bỏ đi chơi đến sáng mới về, không chào hỏi ai, không tôn trọng bố mẹ chồng em. Bố mẹ chồng và chồng tôi thường xuyên phải qua bên thông gia xin lỗi sau mỗi lần em bỏ đi.

Minh họa: AI

Minh họa: AI

Đỉnh điểm là lần em bắt chồng quỳ xin lỗi, ông bà thông gia cảm thấy không được tôn trọng nên em rể đòi ly hôn. Lần đó tâm sự với em rể, tôi biết xưa nay em đã nói dối tôi, nói dối gia đình rất nhiều việc, những câu chuyện trước giờ chị em tâm sự với nhau tất cả đều là giả. Những lần em làm sai, nhắn tin xin lỗi gia đình là em rể nhắn, vì em nói không làm sai và không bao giờ xin lỗi. Lần bỏ đi đó, em dọa tự kết thúc, rồi sau đó dính bầu nên hai vợ chồng hàn gắn. Nhưng sau lần gây gổ đó, tôi không còn niềm tin vào em, cảm thấy khó chịu khi nói chuyện với em, vì không biết lời nào nói với mình là thật, hay chỉ là câu chuyện em dựng lên để mọi người cảm thấy em đáng thương hại, để phải làm theo ý em muốn.

Lúc có bầu, em dọn về nhà bố mẹ ở luôn. Bố chồng tôi đưa đón em đi làm, còn mẹ chồng chăm sóc em như một đứa trẻ, phải bê cơm nước lên tận phòng cho em, xé sẵn đồ ăn để trong bát, cá thì phải gỡ hết xương mới chịu ăn. Thậm chí tôi còn thấy bà đút cho em ăn, còn em ngồi lướt điện thoại và chỉ việc há miệng ăn. Tôi đi làm cả ngày, không phải phụ ông bà chăm sóc em chồng, nhưng nhìn hai ông bà đã lớn tuổi mà phải đút cho em ăn, chăm đứa con gái 30 tuổi đầu, không cho đụng việc gì, vợ chồng tôi không nhìn nổi. Trong khi đó, lúc trước tôi có bầu cháu nội ông bà, dù nghén ngẩm rất khổ sở, nhưng tôi tự chăm sóc, làm hết việc của mình cho đến ngày sinh đẻ, mẹ chồng thậm chí còn không một lời hỏi han là bầu bì thế nào.

Trước khi em cưới, chồng tôi nói là bố mẹ chỉ nên lựa chọn sống cùng vợ chồng con trai hoặc vợ chồng con gái thôi. Chồng tôi nói nếu em về ở cữ, vợ chồng tôi vui vẻ, phụ bố mẹ chăm sóc cháu. Nhưng nếu ở lâu dài cả ba gia đình, vợ chồng tôi sẽ dọn ra riêng, vì nếu sống chung lâu dài, kiểu gì cũng sẽ có xung đột. Nếu dọn ra riêng, chúng tôi sẽ không lo các khoản chi phí trong nhà nữa, vì còn phải dành tiền để thuê nhà. Vì vậy, lúc em dọn về ở chung luôn, chồng tôi xin phép dọn ra riêng. Ấy vậy mà em khóc lóc, nói bầu bì mà anh chị không cho về, rồi giận dỗi ôm đồ bỏ về nhà chồng. Sau lần đó, bố mẹ chồng cũng lạnh nhạt, trách móc vợ chồng tôi vì làm em khóc, trách chúng tôi ích kỷ.

Giờ em gần sinh nên đã dọn về nhà ngoại ở. Bố mẹ chồng tôi cũng có ý định đưa em và cháu ngoại về chăm sóc và ở đây lâu dài. Mấy nay tôi suy nghĩ rất nhiều, nếu tiếp tục ở chung, tôi không thể nhìn nổi cách sống coi bố mẹ như ôsin của em, dù tôi không phải làm gì cho em. Giờ mỗi lần về nhà, gặp em, tôi cảm thấy rất ngột ngạt, vì nghĩ đến những việc em đã nói dối gia đình, lừa tôi như thế nào. Tôi cũng không muốn con gái mình sống trong môi trường như vậy, không muốn con học theo thói xấu của em, vì từ bé tôi đã dạy con sống tự lập. Còn nếu dọn ra riêng, ông bà lại khóc lóc, giận dỗi và trách móc, kêu không muốn sống nữa, kêu con cái thấy bố mẹ già thì bỏ rơi, vì nhà chỉ đứa con trai. Dọn ra riêng, tôi sẽ không phụ ông bà tài chính trong nhà nữa, vì giờ chồng tôi không có thu nhập, mình tôi đã phải gồng gánh hai năm nay.

Vợ chồng tôi chưa biết nên nói chuyện với ông bà thế nào và việc chúng tôi xin ở riêng có phải ích kỷ không? Xin hãy cho tôi lời khuyên?

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *