Bỗng chốc tôi thấy lạ lùng, tôi và Nam ngày trước cãi nhau như chó với mèo, giờ thành vợ chồng lại thấy có gì không đúng.
Có hai điều mà mọi người quanh tôi luôn biết: Một là tôi đã đến 30 rồi vẫn chưa chịu lấy chồng, hai là tôi và Nam là cặp bạn thân khác giới bám nhau như sam từ thời đi học.
Nam từng yêu đương vài người, còn tôi thì từng bị phản bội một lần mà “cạch” yêu tới giờ. Tôi và Nam cứ đi chơi với nhau, ai cũng nghĩ chúng tôi là một cặp, chỉ có chúng tôi biết là không thể. Khi bạn từng có một người bạn khác giới lâu năm thì rất khó để mối quan hệ đó trở thành tình yêu.
Đến sinh nhật 30 tuổi, thấy tôi vẫn một mình dẫn cậu bạn thân về nhà ăn uống, mẹ tôi thở dài nói: “Mẹ biết là con vì bị tổn thương nên không chịu mở lòng. Mẹ cũng không muốn làm khó con nhưng con xem sức khỏe của bố con ngày một yếu. Ông ấy chắc cũng muốn thấy con có chồng con mới yên tâm được. Con nghĩ lại một chút đi”.
Tôi vẫn còn đang lặng người nghĩ xem liệu có thể tìm đối tượng nào thích hợp để kết hôn không thì mẹ tôi đã nói ngay: “Con tìm chi cho xa, thằng Nam quá được rồi nè. Hai đứa cũng chẳng còn trẻ gì nữa, nhanh chóng mà thu xếp đi. Hiểu nhau quá rồi thì làm vợ chồng càng dễ”.
Gia đình tôi và Nam cũng có quen biết nhiều năm. Vậy là hai bên thúc tiến nhanh gọn, chúng tôi tổ chức đám cưới theo mong muốn của bố mẹ. Dù cả tôi và Nam đều không hào hứng vui vẻ gì nhưng có lẽ đến tuổi này thì đây là lựa chọn thích hợp nhất. So với việc tìm một người xa lạ thì chúng tôi vẫn là nên chọn nhau để làm bạn đời.
Bỗng chốc tôi thấy lạ lùng, tôi và Nam ngày trước cãi nhau như chó với mèo, giờ thành vợ chồng lại thấy có gì không đúng. Đến đêm tân hôn, chúng tôi cứ ngường ngượng nhìn nhau. Biết nhau từ trong nhà ra ngoài cửa, hiểu nhau từng chút một, vậy mà giờ lại không biết làm sao để trở thành vợ chồng.
Ảnh minh họa: Internet
Tôi nhìn Nam rồi thẹn thùng gọi một tiếng “chồng”. Nam cũng đỏ mặt nói đùa giờ hai đứa không xưng mày – tao được nữa rồi. Đến màn “động phòng” cũng khiến tôi thấy lấn cấn, làm chuyện đó với cậu bạn thân lâu năm biết thế nào đây?
Nam ôm lấy tôi rồi bất ngờ cởi áo của mình ra. Tôi bối rối nhìn cơ thể săn chắc của anh dần lộ ra. Anh nói:
“Anh cho em xem điều bí mật này”.
Áo dần được cởi hết, phần ngực của Nam cũng lộ ra. Tôi bất ngờ khi thấy trên đó là một hình xăm khắc tên của tôi. Hình xăm khá nhỏ, được giấu cẩn thận trong áo nên nếu không cởi áo ra thì chẳng ai thấy được.
Tôi nghe tiếng của Nam dịu dàng nói:
“Anh xăm nó sau cái lần em khóc nức nở ôm anh rồi nói bị thằng kia phản bội. Anh lúc đó đã hứa sẽ làm em vui hơn, bù đắp cho em thật nhiều”.
Tôi sốc lặng rồi nức nở ôm lấy cậu bạn thân giờ đã là chồng của mình. Chúng tôi từng có một tình bạn đẹp, giờ sẽ cùng nhau có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Đúng người, đúng thời chính là niềm hạnh phúc lớn nhất.